Vì em lỡ gọi tên "người cũ"...

Hôm ấy chồng em nổi giận thực sự, anh ấy im lặng suốt trên đường về. Em biết anh nghĩ gì, chẳng người đàn ông ...

Anh không muốn bất công với em

Tôi rất đau khổ và không biết phải làm sao để bước ra khỏi vòng luẩn quẩn này nữa.Dang dở!Vậy là tình yêu của ...

Giấc mơ không có thật

Một tháng rồi, đắm chìm trong cơn mộng mị đã một tháng rồi, cuối cùng em cũng đã tỉnh giấc. Em đã xóa, xóa tất...

Gọi tên nỗi buồn

Gọi tên nỗi buồnLang thang trong cõi mơ tìnhNỗi buồn thơ dại trốn tìm đêm suôngTrăng già khuyết nửa vành buông...

Hoa hồng không dành cho anh - cho em!

Em thích hoa màu tím, thích viết lang man về những nỗi buồn trong cuộc sống, chỉ là chia sẻ, đơn giản vậy thôi...

5 điều không nên hỏi nàng trong lần đầu hẹn hò

"Tôi thường bị sốc bởi những câu hỏi ngớ ngẩn của cánh con trai vào ngày hẹn hò đầu tiên. Vài câu hỏi quá riên...
Hot!
Em để quên khăn giấy ở đâu?

Em để quên khăn giấy ở đâu? Để nỗi buồn không ai ngăn bỗng bật ra thành nước. Khóc một mình rồi tự đưa tay quẹt ngang nước mắt, sao em nỡ để mình thành quen?

Nỗi buồn dấm dứt cứ bủa vây, em lại trốn mình trong nước mắt. Có những khi khóc chẳng vì lý do gì nữa, nước cứ lăn trên đôi mắt đục ngầu màu xám tro. Nước mắt đầy rồi nên tự chảy, cứ như quán tính, cứ như điều hiển nhiên…

Bao lâu rồi em không biết dùng khăn giấy để lau? Bao lâu rồi không biết che đậy nỗi buồn, và cái sự tủi thân chét tiệt ấy? Bao lâu rồi em cứ hồn nhiên khóc, khóc trần trụi như đứa trẻ đầu trần òa cười với mưa…

Em để mình yếu đuối đi và mất dần bản năng kháng cự với nỗi đau, mất luôn cả niềm tin rằng chính mình sẽ vượt qua được nó. Đôi mắt đẹp thế sinh ra không phải chỉ để khóc. Em lụy mình vào nước mắt, rồi có ngày nó cũng sẽ phản bội em!

Nếu bây giờ đèn tắt, anh chắc rằng có người rồi sẽ khóc. Em thu mình bé nhỏ lẩn khuất vào đêm, hai bàn tay bó gối không muốn chạm vào đời và không muốn ai chạm vào mình nữa. Nước mắt lại lăn trên gò má… như một thói quen em không muốn dứt.
Em để quên khăn giấy ở đâu?
Em để quên khăn giấy ở đâu?
Anh xót em, em biết không?

Gác lại đi em, những giọt nước mắt đêm chỉ vì trót nhớ thương. Khăn giấy em bỏ quên ở đâu, sao cứ phải đành lòng khóc mãi?

Bao lâu rồi đôi môi em chỉ mím chặt lại? Bao lâu rồi nụ cười đã bị đánh rơi?

Rồi lại những sớm mai, em nhìn cuộc đời với đôi mắt muộn phiền, không áo hức, không say sưa. Tỉnh dậy giữa giấc mơ bỏng rát, nhòa nhạt nước mắt mưa, em chối bỏ hết những niềm vui chỉ vì những điều chẳng đáng.

Em tìm lại khăn giấy về đi, đừng tự khóc, tự lau rồi tự đau như thế nữa. Em tìm lại khăn giấy về đi, đừng bỏ mặc mình xót xa vậy nữa!

Rồi đừng khóc nữa, anh ở đây!
Nguồn: nhật kí cuộc sống

Bình luận của bạn:
Bài mới: Bài viết liên quan:

0 nhận xét